Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 48: Chân tướng, Cửu Thải Linh Lung Tâm



Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tại Thế Giới Huyền Huyễn Đóng Vai Thiên Tài

Chương 48: Chân tướng, Cửu Thải Linh Lung Tâm “Mẹ, ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ biết rằng dựa vào nó ta nhìn ra được thể chất của tỷ tỷ. Bất quá đây cũng không phải vấn đề ta muốn nói”. “Trước khi trở lại Tô gia, ta có đi tới Cơ Nguyệt phong. Ta cùng Sở Tân Nguyệt Sở phong chủ có quan hệ không tệ, cho nên cố ý cùng Sở phong chủ nói một chút. Sau đó ta mới biết được, thể chất của tỷ tỷ vốn không phải Thất Thải Linh Lung Tâm”. Tô Thanh Phong trầm giọng nói. “Không phải?!”. Tô Thanh Tuyết cùng Dương Ngọc Lan kinh ngạc thốt lên. Cái này không đúng, rõ ràng là Thất Thải Linh Lung Tâm, làm sao có thể không phải?! “Mẹ. Ngươi còn nhớ năm đó khi vừa mang thai ta, từng có một lần hôn mê không?”. Tô Thanh Phong đột nhiên nói. “Ừm? Làm sao ngươi biết?”. Dương Ngọc Lan kinh ngạc hỏi. “Mẹ. Ta thực ra nắm giữ gặp qua là không quên được. Hơn nữa ý thức hình thành rất sớm”.
“Lúc đó ý thức của ta vừa mới sinh ra, nghe không hiểu những lời bên ngoài. Cho tới vài ngày trước, khi biết Tô Chấn Thiên trở lại, sau đó gặp được hắn, ta mới nhớ tới chuyện năm đó”. “Ngươi hôn mê cũng không phải do mang thai, mà là do Tô Chấn Thiên làm. Sở dĩ làm như vậy, chính là muốn nhắm vào tỷ tỷ”. Tô Thanh Phong nghiến răng nói. “Cái gì?”. Dương Ngọc Lan vừa vui mừng lại kinh hãi. Vui mừng là nhi tử nàng thiên phú hơn người, kinh hãi là Tô Chấn Thiên lại từ năm đó liền bắt đầu nhắm vào Tuyết nhi. Làm sao lại… Mà Tô Thanh Tuyết lúc này cơ thể lại bắt đầu cứng nhắc. Nàng nhớ tới, năm đó giống như Tô Chấn Thiên có gọi nàng tới, sau đó nàng mất ý thức khoảng vài phút. Sau đó Tô Chấn Thiên còn nói cho nàng là quá chăm chú tu luyện dẫn tới khí huyết nghịch lưu mà thành, nàng cũng không nghi ngờ gì. Nhưng hiện tại… Dương Ngọc Lan cũng không có vội hỏi, nàng biết Tô Thanh Phong còn chưa nói xong. Hơn nữa, nguyên âm của Tô Thanh Tuyết còn tại, như vậy chứng tỏ Tô Chấn Thiên còn chưa đối với Tô Thanh Tuyết hạ thủ. “Trên thực tế, tỷ tỷ vốn dĩ không phải Thất Thải Linh Lung Tâm, mà là Cửu Thải Linh Lung Tâm, cũng chính là Cửu Thải Huyễn Lung”. Cửu Thải Linh Lung Tâm! Nhân loại, nếu như nói bộ phận nào là quan trọng nhất, như vậy chính là đại não cùng trái tim. Mà người sở hữu Cửu Thải Linh Lung Tâm lại khác biệt. Bởi vì chỉ cần Cửu Thải Linh Lung Tâm còn tại, dù cho b·ị t·hương tổn lớn hơn nữa, mất đầu, toàn thân chỉ còn lại trái tim, như vậy cũng có thể như kỳ tích mà sống sót, chỉ mất thời gian ngắn liền có thể sống lại. Đây cũng chỉ là tác dụng yếu nhất. Một trong những tác dụng khác của Cửu Thải Linh Lung Tâm, chính là có thể hoàn toàn không nhìn thân thể, không nhìn cảnh giới, không nhìn bất kể sức mạnh nào. Chỉ cần triệt để kích phát, như vậy trong vòng 10 năm nhất định thành tựu thánh cảnh. Vượt cấp chiến đấu quả thực như cơm bữa, cách vài đại cảnh giới, nếu như cưỡng ép kích phát Cửu Thải Linh Lung Tâm, thậm chí có thể chiến thắng. Dù cho người nắm giữ không có bất kỳ thiên phú nào cũng có thể đột phá cảnh giới như ăn cơm uống nước. Hơn nữa Cửu Thải Linh Lung Tâm cũng không phải chờ chủ thể tự thân đi khai phá, mà là theo thời gian sẽ tự mình hiển lộ ra địa vị tôn quý của nó. Dù sao, Cửu Thải Linh Lung Tâm chính là đứng đầu nhất trong bất kỳ loại thần thể nào. Không có bất kỳ loại thần thể nào có đủ tư cách đứng ngang hàng với nó. Nhưng… Cửu Thải Linh Lung Tâm, có thể b·ị đ·ánh cắp. Đây cũng là lý do, bất kể thời đại nào, chỉ cần Cửu Thải Linh Lung Tâm xuất hiện, như vậy nhất định sẽ bị nhằm vào. Không có bất kỳ ngoại lệ nào, không có người nào có thể sống đạt tới cấp độ Bất Hủ cảnh.
Nói như vậy, Tô Thanh Tuyết từ nhiều năm trước liền… Nghĩ tới đây, Dương Ngọc Lan sống lưng nhất thời phát lạnh. Nàng không dám nghĩ, càng không dám đi suy nghĩ. Khó trách! Khó trách Phong nhi muốn g·iết Tô Chấn Thiên như vậy. Đổi lại là nàng, nàng dù liều cái mạng này cũng đem Tô Chấn Thiên băm thành muôn mảnh. Tô Thanh Tuyết cả người cứng đờ, thậm chí có chút lung lay. Nàng không dám tưởng tượng nếu như rơi vào tay Tô Chấn Thiên, kết cục của mình sẽ thế nào. “Thanh Phong, ngươi… nói tiếp”. Tô Thanh Tuyết run rẩy nói. “Tỷ, ngươi không sao chứ?”. Tô Thanh Phong đi tới kéo lấy nàng đầy lo lắng hỏi. “Ta không sao, ngươi… ngươi nói tiếp. Ta chịu đựng được”.
Nhẹ nhàng đem Tô Thanh Tuyết ôm lấy, Tô Thanh Phong hít sâu một hơi rồi nói tiếp. “Cửu Thải Linh Lung Tâm là có thể b·ị đ·ánh cắp. Cửu Thải Linh Lung Tâm trên người sở dĩ rơi xuống thành Thất Thải Linh Lung Tâm, là vì năm đó Tô Chấn Thiên dùng Thiên Nhuyễn Tâm Trùng cưỡng ép rút ra”. “Một phần đặt trên người của ta, một phần khác đặt trên thân Thanh Hàn.”. “Vốn dĩ hắn đã tính toán tốt, nhưng lại không nghĩ tới, mẹ lại mang theo chúng ta rời đi. Hắn bí quá hóa liều, muốn g·iết tỷ tỷ, đoạt đi trái tim. Nhưng khi đó thực lực của hắn không bằng mẹ, cho nên trọng thương, mà mẹ cũng mang theo chúng ta trốn đi”. “Lại thêm việc hắn can dự vào chuyện hoàng triều, bị nữ đế nhắm vào đầy đi biên ải. Cho nên triệt để bỏ lỡ thời cơ tốt nhất”. “Mà hiện tại…”. Nói tới đây, hắn liền tức giận đến khó mà kiềm chế. “Nói đi, ta chịu được”. Tô Thanh Tuyết gắt gao nắm chặt tay, cố kiềm chế lấy cảm xúc của mình. “Ta tại Sở phong chủ nơi đó biết được, khi mất đi thời gian tốt nhất, như vậy chỉ còn lại cách cuối cùng. Chính là cùng người nắm giữ Cửu Thải Linh Lung Tâm phát sinh quan hệ nam nữ. Trong lúc đó, lợi dụng Thiên Nhuyễn Tâm Trùng rút ra thần thể rót vào đời sau liền có thể tiếp tục”. “Chờ gộp đủ 9 người nắm giữ một phần Cửu Thải Linh Lung Tâm, liền có thể đem trái tim của họ móc ra, sử dụng một chút bí dược, lại đem nó ăn hết, liền có thể nắm giữ Cửu Thải Linh Lung Tâm, hơn nữa còn là đã hoàn toàn kích phát”. “Cho nên, hắn đáng c·hết!”. Tô Thanh Phong nghiến răng nghiến lợi nói. Dương Ngọc Lan cùng Tô Thanh Tuyết lúc này đ·ã c·hết lặng. Nhưng ngay sau đó, sát khí trên người họ phát ra cũng không hề thua lém Tô Thanh Phong chút nào. Qua một hồi lâu, hai người họ mới lấy lại bình tĩnh. “Tuyết nhi, ngươi trở lại Vạn Linh tông, đừng để hắn có cơ hội tiếp cận. Ta sẽ đích thân đem hắn xử lý”. Dương Ngọc Lan trầm giọng nói. “Mẹ. Không cần. Ta cùng tông chủ có giao dịch, ta sẽ nhờ tông chủ bảo hộ tỷ tỷ. Hơn nữa ta cũng đã nhờ Sở phong chủ trong thời gian này hỗ trợ bảo hộ tỷ tỷ, sẽ không xảy ra vấn đề gì”. “Ngài chỉ cần điều tra rõ ràng những người biết chuyện này, triệt để đem bí mật này chặn lại, lúc đó chính là tử kỳ của hắn. Ta muốn tự tay g·iết c·hết hắn”. Tô Thanh Phong cắn răng nói. Tô Thanh Tuyết nhịn không được đem Tô Thanh Phong ôm lấy. Người đệ đệ này đối với mình thực sự quá tốt rồi, thực sự không phí công nàng từ nhỏ liền yêu thương hắn. Dương Ngọc Lan nghe vậy nhất thời ngẩn ra, nhưng sau đó sắc mặt có chút khó coi. Chẳng lẽ Dương Tuyết cùng Sở Tân Nguyệt đều biết? Đây chẳng phải… “Dương trưởng lão không cần lo lắng. Chuyện này ta sẽ giữ bí mật, sẽ không có người nào biết”. Ngay tại lúc này, một âm thanh khác vang lên. Người kia không ai khác chính là Sở Tân Nguyệt. Dương Ngọc Lan như lâm đại địch, dùng thân thể che trở lấy Tô Thanh Phong cùng Tô Thanh Tuyết, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn lấy Sở Tân Nguyệt. “Mẹ, nàng… là người mình”. Tô Thanh Phong ngập ngừng nói. Dương Ngọc Lan không đáp lại, sống nhiều năm như vậy, nàng quả thực không tin được bất kỳ người nào ngoài hai đứa con của mình. “Dương trưởng lão, không cần phải đề phòng ta. Chuyện này tông chủ không biết, mà ta cũng sẽ không nói cho người khác biết”. Sở Tân Nguyệt bình thản nói. “Ta như thế nào tin được ngươi?”. Nàng cùng Sở Tân Nguyệt cũng không có quan hệ gì nhiều, thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không tính, gặp mặt cũng không được vài lần, nàng làm sao có thể tin được Sở Tân Nguyệt. “Ừm. Chính xác không tin được, nhưng ta chắc chắn sẽ không nói, bởi vì Tô Thanh Phong là đạo lữ của ta. Ta sẽ không để hắn cùng các ngươi gặp chuyện nguy hiểm gì”. Sở Tân Nguyệt đáp. Tô Thanh Phong: … Tô Thanh Tuyết: ??? Dương Ngọc Lan: ???

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.